Cập nhật thông tin chi tiết về Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản – Thanh Đình mới nhất trên website Ruybangxanh.org. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Nàng là con gái Hầu gia, thế nhưng hôn sự của nàng lại trở thành trò cười của cả kinh thành. Giả bệnh trong đợt tuyển tú, nàng phạm vào tội khi quân. Ngươi đã không muốn tiến cung làm phi, vậy để trẫm chỉ hôn cho ngươi một phu quân trẻ tuổi đầy hứa hẹn vậy. Lão hoàng đế phán một câu, nàng gả cho thái giám tổng quản tính cách cổ quái. Hắn là tâm phúc của hoàng đế, quyền to thế lớn. Hắn hung tàn ngoan độc, hỉ nộ vô thường, hạ nhân phủ tổng quản không một ai không sợ hãi. Nàng cẩn thận hầu hạ, mong có thể được bình an… Nhưng có một ngày, nàng phát hiện ra bí mật kinh người của hắn – kẻ vào cung tám năm làm đến thái giám tổng quản lại không phải là thái giám thật sự…
Tiêu đề: Phu quân là Thái giám Tổng quản
Tác giả: Thanh Đình
Thể loại: Ngôn tình, Lãng mạn, Dã sử, Cổ trang
Đánh giá:
Tình trạng: Dịch xong
Định dạng: EPUB, MOBI
Kích thước: 2.52MB
Chuyển đổi: NARGA eBooks
Cấu trúc câu truyện khá tốt tuy nhiên khả năng trình bày, dẫn dắt và cũng như thắt nút / mở nút tương đối kém. Có thể do tôi đã đọc khá nhiều, từ tiểu thuyết cổ điển, kinh điển, đương đại nên tương đối khó tính cũng như có yêu cầu cao hơn so với mức độ của truyện này đã đạt được. Tất nhiên nếu bạn chưa đọc thể loại này hoặc dễ tính hơn hoặc đơn giản là muốn giải trí (nhất là mấy bạn nữ) thì cá nhân tôi thấy nó cũng là lựa chọn tốt. Truyện nhiều chi tiết, có chút ly kì, mưu mô quyền bính (khá đơn giản, dễ hiểu và dễ đoán)… do một người / nhóm người dịch vì yêu thích nên chất lượng của nó phụ thuộc vào hứng thú của người đọc. Cá nhân tôi thấy bản dịch này khá tốt. Đây là bản làm lại từ chính ebook của dịch giả, được biên tập, chia lại chương hồi, sửa lỗi chính tả, ghi chú các điển cố, điển tích. Định dạng EPUB được xây dựng trên nền tảng EPUB3 có sự trình bày tốt nhất, đọc tốt trên tất cả các thiết bị đọc sách, iPhone, iPad, Kindle, Nook…, định dạng MOBI được convert từ EPUB nên không đảm bảo sẽ hoạt động tốt.
Chia sẻ:
Tumblr
Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản
31.03.2014, 09:23
[Cổ đại] Phu Quân là Thái Giám Tổng Quản – Thanh Đình – Điểm: 10
Đang tải Player đọc truyện…
Tốc độ đọc truyện: – 0.90x +
( Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)
Giới thiệu:
Nàng là con gái Hầu gia, thế nhưng hôn sự của nàng lại trở thành trò cười của cả kinh thành.
Giả bệnh trong đợt tuyển tú, nàng phạm vào tội khi quân.
“Ngươi đã không muốn tiến cung làm phi, vậy để trẫm chỉ hôn cho ngươi một phu quân trẻ tuổi đầy hứa hẹn vậy.”
Lão hoàng đế phán một câu, gả nàng cho một thái giám tổng quản có tính cách cổ quái.Hắn là tâm phúc của hoàng đế, quyền to thế lớn.
Hắn hung tàn ngoan độc, hỉ nộ vô thường, hạ nhân phủ tổng quản không một ai không sợ hãi.
Nàng cẩn thận hầu hạ, mong có thể được bình an…… Nhưng có một ngày, nàng phát hiện ra bí mật kinh người của hắn – kẻ vào cung tám năm làm đến thái giám tổng quản.
P/S: Truyện post lên đã được sự đồng ý của bạn mèo mỡ ^^
12 thành viên đã gởi lời cảm ơn TieuKhang về bài viết trên: Ancoco, Kim Sang, Tocdothuhut, antunhi, hotaru_yuki, kiddo0325, ngocquynh520, sxu, tngh218000, trankim, valsk, xichgo
31.03.2014, 12:19
Re: [Cổ đại] Phu Quân là Thái Giám Tổng Quản – Thanh Đình – Điểm: 12
Đang tải Player đọc truyện…
Tốc độ đọc truyện: – 0.90x +
( Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)
31.03.2014, 12:20
Re: [Cổ đại] Phu Quân là Thái Giám Tổng Quản – Thanh Đình – Điểm: 12
Đang tải Player đọc truyện…
Tốc độ đọc truyện: – 0.90x +
( Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)
Chương 2: Động phòngHôn sự của nàng, dù sao cũng là trò cười cho tất cả mọi người trong kinh thành.Editor: mèomỡ
Bái đường giống người bình thường sau đócũng được bà mối dìuvào động phòng, ngồi ở đầu giường chờ phu quân của nàng đến vén khăn voan.
Trong phòng rấtyên tĩnh, gần như nghe được cảtiếng hô hấp nhè nhẹ của chính mình, ngẫu nhiên cũng nghe được âm thanh huyên náo từ đại sảnh bên kia truyền đến.
Vốn dĩ bà mối sẽ nói chuyện cùng tân nương tử như chúc phúc, giải sầu … … Nhưng, đối với một nữ tử gả cho thái giám thì nói gì cũng là châm chọc, bà mối biết rõ điểm ấy cho nên đứng ở đầu giường không nói một câu.
Cầu Mộ Quân muốn nói cho các nàng, thật ra nàngcũng không để ý. Nếu không có Thương hải*của nàng, không có Vu sơn**của nàng, nước kia, mây kia đều giống nhau. Gả cho vương tôn công tử haygả cho thái giám tổng quản trong cung, chỉ cần nàng không để ýthì không có khác biệt quá lớn.
Âm thanh huyên náo bên ngoài dần dần nhỏ đi, sau đó chậm rãi hoàn toàn yên tĩnh
Hồi lâu sau, nghe được tiếng bước chân bên ngoài, tất cả nha hoàn trong phòng đều cúi đầu quỳ gối bên cửa, cẩn thận sợ hãi như bình dân nhìn thấy thiên tử, tất cung tất kính.
Tự nhận là lạnh nhạt như nàng nghe được tiếng bước chân kia cũng không kìm chế được mà túmchặt cổ tay áo.
Chỉ mình Đoàn Chính Trung đi đến, không có người nháo động phòng, cũng không có hạ nhân đi theo.
Bà mối nhìn thấy hắn theo bản năng rụt lui thân thể đứng qua một bên. Giây phút đó, mọi người đều thương cảm với tân nương.Người khác có thể cúi đầu, cố gắng đứng cách xa ra, nhưng nàng lại phải chờ hắn đến vén khăn voan.
“Tất cả đi ra ngoài đi.” Hắn ra lệnh một tiếng.Trong lòng bà mối cùng nha hoàn thoải mái mà không dám biểu hiện ra ngoài, cúi đầu đồng thanh “Dạ, đại nhân.” Sau đó chậm rãi rời khỏi khỏng.
Nghe thấy tiếngđóng cửa, Cầu Mộ Quân không khỏi hơi run lên.
Cái này là do lời đồn đại về hắn…… Nàng tuy biết lời đồn đại không thể tin, nhưng dù sao cũng đã lỡ nghe mất rồi.
Tự an ủi mình không phải sợ, không sao đâu, nhưng lại cảm thấy tim mình dần dần đập nhanh hơn. Đôigiày màu đen đến gần một bước, tim của nàng đập nhanh thêm một nhịp.Đôi giày càng lúc càng gần, cuối cùng đứng ở bên chân nàng, Cầu Mộ Quân như ngừng thở.
Đoàn Chính Trung chậm rãi nâng khăn voan lên, khi khuôn mặtCầu Mộ Quân hoàn toàn hiện ra ở trước mắt hắn đột nhiên khóe mắt hiện lên ý châm chọc, ném khăn voan đi.
Cầu Mộ Quân kinh ngạc.
Một bàn tay Đoàn Chính Trung nắm cằm nàng nâng lên, cẩn thận đánh giá.
Lúc này, Cầu Mộ Quân lần đầu tiên cũng có thể nhìn kĩ hắn
Khuôn mặt tuấn tú, nhưng…… khi nhìn thấy hắnnàng hoàn toàn không thể nghĩ hắn đẹp thế nào, mà là sợ hãi, muốn gạt tay hắn ra, lui đến góc giường
Nhưng…… Nàng không thể làm vậy.
Hắn nhìn nàng rất lâu giống như đang nhìn mĩ vị, sau đó khóe miệng chậm rãi nhếch lên, nở nụ cười quỷ dị, nói:”Thật đúng là mỹ nhân.”
Ngón tay cái xoa đôi môi đỏ mọng của nàng, sau đó chậm rãi dùng sức, dùng sức xoa đôimôi mềm mại kia, đem son trên môi lau raxung quanh.
“A……” Cầu Mộ Quân bị hắn xoa sinh đau, có chút cảm giác khuất nhục nhưng không dám phản kháng.
Cuối cùng hắn cũng buông môi của nàng ra, nhìn nàng lui về phía sau, khẽ mỉm cười.Sau đó hắn bưng một ly rượu trên bàn lên, gập khuỷu tay đưa rượu tới gần bên môi.
Thấy hắn không uống cũng không nhúc nhích, Cầu Mộ Quân nhớ ra kia hẳn là rượu giao bôi.Sau khi nhìn hắn một cái nàng đứng dậy xuống giường tự mình bưng lên ly rượu vòng qua tay hắn, cố gắng nuốtrượu vào trong bụng. Hương vị cay nồngkia làm cho nàng khó chịunhưng cũng chỉ hơi hơi nhíu mày.
Hắn nhìn miệng nàng,môi nhếch lên, cầm lấy rượu trên bàn lại rót một lyđưa cho nàng.
Cầu Mộ Quân nhận ly rượu, sau đó dưới cái nhìn chăm chú của hắn không có lựa chọn nào khác uống tiếp.
Đoàn Chính Trung lại lấy chén rượutrong tay nàngróttiếp một ly, sau đó đưa đến bên môi nàng. Cầu Mộ Quân hít vào một hơi, hơi hơi mở đôi môi đỏ mọng ra.
Đoàn Chính Trung nghiêng ly rượu, nhanh chóng đổ rượu xuống. Cầu Mộ Quân bị sặclập tức né tránh ly rượu,ho không ngừng.
Đoàn Chính Trung nhìnbộ dáng của nàng, ha ha nở nụ cười.
Cầu Mộ Quân ấn ngực, hơi hơi ngẩng đầu nhìn hắn, bắt đầu hiểu được sự cổ quái cùng đáng sợ của hắn.
“Thay quần áo.” Đoàn Chính Trung giống nhưchơi đùa xong trò ép rượu, buông ly rượu, mở hai tay ra.
Cầu Mộ Quân chậm rãi đi đến trước mặt hắn ngồi xổm xuống, có chút run run vươn taycởiđai lưng của hắn.
Vẫn cố gắng hô hấp bình thường, biết tim mình đang đập rất nhanhnhưng phải cố gắng giả vờ trấn định trước mặt hắn. Nhưng khuôn mặt khi hồng khi trắng,cùng đôi tay không ngừng run rẩy, cả người run run,lại tiết lộ cảm xúc chân chính trong đáy lòng nàng.
Mà Đoàn Chính Trung dường như rất thưởng thức cảm xúc này.
Quần áo hắntừngmón từngmónđược cởi xuống.Đến cuối cùng chỉ còn nội sam.
Hắn vẫn đứng im không nhúc nhích.
Cầu Mộ Quân nhắm mắt cố lấy dũng khí đứng lên chạm vàovạt áo nội sam của hắn, cố gắng không chạm vào thân thể hắn, cởi từ trên vai xuống.
Muốn cầm quần áo từ phía sau, nàng phải đứng sát vàohắn.Nàng ngửi thấy mùi hương nào đótrên người hắn, đó là mùi hoa…… đầu óc đang hỗn độn cho nêndù rất cố gắngnàng cũng không nhớ nổi mùi hoa quen thuộc này là mùi hoa gì.
Tuy là thái giámnhưng thân thể hắn rất cường tráng.
Cầu Mộ Quân ngừng tay nhưng Đoàn Chính Trung vẫn không nhúc nhích. Nói cách khác hắn còn chờ nàng cởi quần áo hắn, nói cách khác…… Nàng phải cởi cả quần hắn?
(*) (**) Thương Hải, Vu Sơn lấy trong câu: ‘Tằng kinh thương hải nan vi thủy,Trừ khước Vu Sơn bất thị vân’ bài Ly Tư (Xa nhớ) của tác giả: Nguyên Chẩn
Dịch: Từng qua biển lớn, không gì nước, Chưa đến Vu Sơn, chẳng biết mây.
Bạn không thể tạo đề tài mớiBạn không thể viết bài trả lờiBạn không thể sửa bài của mìnhBạn không thể xoá bài của mìnhBạn không thể gởi tập tin kèm
Hang1234: Cho mình hỏi cách tăng cỡ chữ với
Đọc Truyện Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô ta và anh chung một chỗ mười năm, vì vậy cô ta vô cùng hiểu rõ anh, cho dù thực lực của anh có mạnh hơn nữa, nhưng thuốc mê mà cô ta vừa mới phun ra chính là loại thuốc mê đặc chế của gia tộc Knox bọn họ, có thể khiến người ta hôn mê trong nháy mắt.
Cho dù bản lĩnh của Long Tư Hạo có lớn cỡ nào, thì anh cũng không thể chống đỡ nổi, anh có thể kiên trì lâu như vậy, đã là cực hạn của anh rồi.
Đầu óc của Long Tư Hạo càng ngày càng nặng nề, kiên trì mãi mà anh cũng không thể chống cự nổi với thuốc mê, anh té xỉu ở bên cạnh Sophie.
Sau khi Sophie thấy anh té xỉu, cô ta cong môi cười nụ cười được như ý, cô ta móc bình xịt salbutamol từ trong túi ra hít hít hai lần.
Vì có thể thành công khiến trúng kế Long Tư Hạo, cô ta không tiếc lấy tĩnh mạng của của mình ra làm tiền đặt cuộc.
Sau khi hít salbutamol thì cô ta không còn thở dốc dồn dập nữa, hơi thở dần đều lại.
Mặc dù sắc mặt của cô ta vô cùng nhợt nhạt, nhưng trạng thái tinh thần đã tốt hơn hơn nhiều.
“Tư Hạo…” cô ta nhìn chằm chằm vào Long Tư Hạo đang té xỉu trên đất, cô ta vươn tay ra lấy ngón tay miêu tả mi mắt của anh, đôi mắt nồng đậm thâm tình không lời nào kể siết.
Cô ta yêu anh, đã yêu từ rất lâu rồi.
Không biết đã bao nhiêu đêm, cô đều ôm anh ỏ trong mơ như vậy, vuốt ve anh, tựa sát vào trong ngực anh.
Nhưng sau khi tỉnh lại, trở lại với hiện thực, thì ngay cả cơ hôi đến gần anh cũng rất khó.
Ở trong lòng anh, vẫn luôn chỉ có hình bóng của một phụ nữ, vì người phụ nữ đõ, có thể nói là anh đã thủ thân như ngọc, cho tới bây giờ vẫn luôn không để cho những phụ nữ khác gần anh.
Cô vẫn cho rằng người phụ nữ trong lòng anh kia đã chết, cô ta cho rằng cô ta có thể tranh được với người chết, nhưng anh lại nói cho cô ta, Lê Hiểu Mạn chính là người phụ nữ anh vẫn luôn yêu thương kia.
Cô ta không phục, cô ta tự nhận là cô ta không thua gì Lê Hiểu Mạn, dựa vào cái gì mà cô ấy có thể được anh yêu, mà Sophie cô ta lại không thể.
Long Tư Hạo phải thuộc về Sophie cô ta, vô luận dùng phương pháp gì, cô ta nhất định phải đoạt được anh vào tay.
Cô đã điều tra Lê Hiểu Mạn, cô từng có một đoạn hôn nhân không hạnh phúc, điều tối kỵ của người phụ nữ đã từng thất bại trong tình yêu chính là bị tổn thương giống như trước.
Cho nên cô ta phải chia rẽ bọn họ, vô cùng đơn giản, chỉ cần để cô ta nếm mùi bị phản bội lần nữa là được.
Cô ta tin rằng, nếu Lê Hiểu Mạn biết cô ta và Long Tư Hạo phát sinh cái gì đó, thì Lê Hiểu Mạn nhất định sẽ không tin tưởng Long Tư Hạo nữa, nhất định sẽ rời khỏi anh.
Người phụ nữ đã từng bị tổn thương sẽ có lòng nghi ngờ rất lớn, nhất là người phụ nữ đã từng bị phản bội lại càng ghét bị phản bội hơn.
Cô ta muốn để Lê Hiểu Mạn nếm mùi vị bị phản bội thêm lần nữa.
Cô ta lại rũ mắt xuống, cô ta dịu dàng nhìn Long Tư Hạo, giọng nói kiều nhu: “Tư Hạo, anh đừng trách em, bởi vì em quá yêu anh, nên mới có thể ra hạ sách nầy.”
Dứt lời, cô ta cúi đầu xuống, hôn lên môi của Long Tư Hạo, rồi cởi cúc áo trên âu phục và áo sơ mi của anh.
Sau đó cô ta còn lấy điện thoại di động ra, mở chức năng quay phim, cô ta âm hiểm cười, trong đôi mắt nâu thoáng qua tia âm độc…
Hôm sau
Ngày hôm qua Lê Hiểu Mạn bị Lôi Dương cưỡng ép mang đi, lúc này cô đã không còn ở thành phố K.
Ngày hôm qua, sau khi cô bị Lôi Dương mang tới biệt thự Lôi gia, anh ta cứng rắn kéo cô lên một chiếc máy bay trực thăng, rồi đưa cô đến một hòn đảo cá thưa thớt dân cư.
Lôi Dương ném cô lại hòn đảo hoang vắng hoàn toàn xa lạ này, rồi anh ta trở về.
Mà điện thoại di động của cô cũng bị Lôi Dương cầm đi, cô không có điện thoại di động, không có cách nào liên lạc với mọi người. Hơn nữa, cho dù cô có điện thoại di động trong tay, thì ở cái nơi chó ăn đá gà ăn sỏi này, cũng không có tín hiệu.
Người nơi này đều dựa vào đánh bắt cá mà sinh sống, so với thành phố K phồn hoa, nơi này hết sức lạc hậu, công nghệ hiện đại vẫn chưa được đưa tới đây.
Mà chỗ cô đang đứng lúc này chỉ là một làng chài nhỏ trên đảo, cô đứng một mình cô đơn ở bờ biển, cách đó không xa, có mấy cái chòi gỗ đơn sơ gần biển, có ống khói đã tỏa đầy khói trên nóc nhà, có mấy người phụ nữ đang ngồi ở ngoài nhà nhặt cá, da của anh cũng đều ngăm đen, hẳn là do phơi nắng hết năm này đến năm khác tạo thành.
Bên bờ biển, có mấy đứa trẻ đang chơi đùa cười vui vẻ, thấy một mình cô đứng ở bên bờ biển, năm sáu đứa trẻ đi lên trước, quan sát khắp người cô, một bé trai lớn tuổi hơn mấy đứa trong nhóm hỏi: “Cô từ đâu đến?”
Quân Đoàn Gà 9 Cựa
Đàn đàn, lũ lũ những con gà to cao lộc ngộc, đầu công, mình cốc, mào hoa dâu cùng rướn cong cần cổ gáy ồ ồ trong những ô chuồng với hàng rào xây xi măng bên dưới, trên bủa lưới thép cao chót vót. Dưới chân lũ “thần kê” này mang một thứ vũ khí cực kỳ nguy hiểm cho bất kỳ kẻ thách đấu nào: dàn cựa chín cái…
Tiếng túc túc của gà con mổ trong máng cám xen lẫn tiếng bồm bộp phát ra không ngừng từ mỏ của lũ gà choai. Phớt lờ đám ham ăn, ham uống, ngoài sân các chú gà trống trưởng thành lịch bịch sải những bước chân theo điệu vũ riêng với chín cái cựa, khoe một thân hình rắn chắc có năm màu ngũ hành đỏ son của mào, vàng rơm của chân, đen trắng xen xanh cánh trả của lông. Trên đầu chúng nhất nhất đều được trang bị một cặp kính tí xíu để chỉ có nhìn thẳng xuống máng cám chứ không thể “nhìn đểu” đồng bọn tránh lại nói chuyện với nhau bằng cựa, bằng quyền cước. Khách tham quan và đàn gà cách nhau một tấm kính cách ly. Cũng qua tấm kính đó người ta thấy những công nhân đang vận hành chiếc xe điện chạy ve ve giữa các khu vực, lúc kiểm tra máng ăn, máng uống, lúc cân đo trọng lượng của đám gia cầm. Đó là quang cảnh độc nhất vô nhị của Trung tâm Nghiên cứu Gà chín cựa mà Tập đoàn Dabaco Việt Nam mới đầu tư hàng trăm tỉ với 63.000 con gà chín cựa các loại. Cơ duyên đó là do sự ám ảnh của ông Nguyễn Như So, Tổng giám đốc Tập đoàn, với loài gà từ trong truyền thuyết. Gà chín cựa có thật hay không chỉ là huyền thoại? Để trả lời cho câu hỏi đó thực không dễ. Hễ nghe đâu có loài “thần kê” này ông đều đích thân hoặc cho quân tìm đến. Nào ở huyện Tương Dương tỉnh Nghệ An hay ở Vườn Quốc gia Xuân Sơn tỉnh Phú Thọ, xa xôi nào có quản ngại nhưng khi tìm đến đều là giống gà chín ngón. “Ngón có ngay từ khi gà bóc trứng đã có còn cựa phải khi trưởng thành mới nhú và chỉ có ở đám gà trống. Từ lâu người ta đã hoàn toàn nhầm lẫn giữa gà chín ngón và gà chín cựa”, ông So bảo. Một lần nghe tin có gà chín cựa ở một bản làng xa xôi trên Lạng Sơn, vội vàng bôn bả tìm đến hóa ra vẫn là gà chín ngón. Hỏi về nguồn gốc, cặp vợ chồng người Dao dưới chân núi Mẫu Sơn cứ thực thà rằng: “Gà này em lấy giống ở Cty Dabaco chứ đâu. Cứ mỗi hôm chúng em lại mang vài con đóng vào rọ tre rồi đem bán cho khách du lịch. Họ thích mua lắm bác ạ! Kiếm cũng khá”. Thôi thì cũng cười xòa với nhau một tiếng bởi theo phong trào “gà chín ngón” chính Tập đoàn Dabaco của ông đã tung ra hàng vạn con giống dạng như vậy thế nhưng trong tâm trí của ông vẫn còn lăn tăn khi sản phẩm của mình vẫn núp danh gà chín cựa. Bỏ dở đĩa thịt gà, xoắn xéo hỏi gia chủ, cả hai đồng loạt thở phào khi nhận được câu xác tín: “Còn hai con”. Tin được cấp báo lên cho Tổng giám đốc. Ba bốn giờ tối, mấy thầy trò bươn bả phi xe xuống gạ mua trước cặp mắt tròn xoe kinh ngạc của trại chủ. Màn trả giá mới thực kỳ khôi! Bao nhiêu tiền cũng không mua được cái gật đầu nhưng ông lại khảng khái quyết định biếu không vì: “Tao nghe tiếng mày lọ mọ về gà đã lâu nên tặng con giống này về nhân ra cho thiên hạ được nhờ”. Trang trại đó ở trên đất thủy tổ của Kinh Dương Vương tức huyện Thuận Thành tỉnh Bắc Ninh ngày nay. Thấy được tâm huyết khoa học đó cũng có một số dịp các anh được người ta tặng gà nhiều cựa để nghiên cứu nhưng không con nào đủ chín cả: “Gà nhiều cựa có hai dòng, mỗi chân có ba cựa hình tam giác gọi là lục đinh còn mỗi chân có năm cựa nhưng một cựa lép chính là giống chín cựa. Loại này cựa hình tròn chứ không phải tam giác”. Con gà giống chín cựa đất thủy tổ là một con gà chọi chính cống với đặc điểm hiếu chiến và hung dữ. Tuy có chín cựa nhưng ông So cảm thấy nó chưa đủ để thành một thần kê trong truyền thuyết vì vóc dáng xấu, lông ngắn, chân chì. Vậy là những chuỗi ngày khổ cực tạo giống bắt đầu. Chân con trống có nhiều cựa sắc nhọn nên nhảy là gà mái trầy da, chảy máu. Hễ nhìn thấy bóng nó từ xa là lũ mái đã cụp đuôi bỏ chạy. Đành lọ mọ học… mát – xa cho gà để lấy tinh mà thụ nhân tạo cho gà mái vậy. Đến ngay cả khẩu phần ăn cho gà trống cũng phải nghiên cứu thật tỉ mỉ xem những chất nào có tác dụng như… viagra rồi tổng hợp lại mà bồi bổ cho nó. Lai tạo từng phẩm chất lấy cựa, lấy màu lông, màu chân, cầu kỳ từng tháng, từng năm mất hàng ngàn con gà mới chọn lọc thành hình được một thần kê đúng chuẩn với màu sắc, kích thước lẫn mùi vị thơm ngon khó trộn lẫn. Những chú gà lộc ngộc nặng 3-4 kg, nuôi cả chục tháng mới nhú đủ cựa, gột trên một năm cựa mới bật hết rất hung dữ. Nếu gà chọi thường có “song kiếm” thì giống này có tới “cửu kiếm” nên lắm anh yếu bóng vía trông thấy đã co giò mà chạy thẳng cổ. Theo thời gian, cả vạn con gà chín cựa lần lần được nhân giống theo kiểu thụ tinh nhân tạo này. Hiện các nhà khoa học của Trung tâm đang nghiên cứu làm sao để thúc cho cựa gà nẩy nhanh hơn, màu ngũ sắc trổ đẹp hơn. Biết tiếng về giống gà quý, một hôm có vị khách lạ tìm đến và xin đặt cọc một lúc cả ngàn con với giá 3 triệu đồng/con. Thì ra đây là một “chuyên gia” về hàng biếu xén từ Hà Nội. Hắn nói thẳng luôn: “Biếu một chai rượu tây vài triệu đồng giờ nhạt toẹt bởi người ta phần ngại rượu rởm, phần e bệnh gan chẳng bằng biếu một con gà độc thế này, con gà đến vua Hùng còn phải gả công chúa cho huống hồ”. Từ chối đơn đặt hàng vô cùng hấp dẫn của vị khách nọ, ông So bảo tôi rằng Tết này sẽ tung khoảng 10.000 con ra thị trường: “Chúng tôi muốn xây dựng một thương hiệu gà cúng đặc biệt, thiên về tâm linh đó là gà chín cựa”. Một mẫu lồng tre cầu kỳ và vô cùng chắc chắn cũng được thửa riêng để chuẩn bị cho sự kiện này.
Theo Báo Nông nghiệp Việt Nam
Bạn đang xem bài viết Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản – Thanh Đình trên website Ruybangxanh.org. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!